Tôi nghe vợ kể rồi nhìn cơ thể đầy v ết th ương của cô ấy mà yêu thương vợ vô cùng. Tôi đau lòng tới mức đỏ cả mắt.
Tôi và vợ mới lấy nhau được một năm. Vợ tôi là người phụ nữ hiền lành, đ ả m đ a ng. Từ ngày lấy tôi, dù sống chung với mẹ chồng nhưng vợ tôi chưa lần nào t h an th ở. Cô ấy chăm sóc mẹ tôi c ẩn th ận, hiếu thuận nhẹ nhàng. Tôi yêu thương vợ lắm.
Từ lúc lấy nhau đến nay đây là lần đầu tiên tôi đi công tác xa vợ nhiều ngày. Tôi nhớ vợ ghê gớm, cứ mong mau về sớm để ôm ấ p vợ. Đêm đầu tiên tôi về, tôi vội vào phòng với vợ sớm. Mẹ tôi cũng đi ngủ vì cảm thấy m ệ t trong người.
Nhiều ngày không gần vợ, tôi v ộ i vàng ô m lấy vợ, nhanh tay c ở i áo vợ ra. Nhưng vợ tôi cứ cứng người đứng yên khiến tôi thấy k ì l ạ. Chẳng lẽ xa nhau lâu thế mà vợ không thấy nhớ chồng sao?
Nhưng tôi cởi áo vợ ra đến đâu thì lại b à ng h o àng đến đó. Đến khi cơ thể vợ không còn quần áo, lòng tôi đ a u như c Ắ t. Hai bên cánh tay của vợ tôi có những v ế t c ắ n rất sâu, thậm chí là còn r ớ m m á u. Trên vùng eo, b ụn g và cả ngực của vợ tôi cũng có nhiều v ế t th âm vì bị c ấ u v é o.
Nhìn qua thôi thì tôi đã biết đây không phải là dấu v ế t từ chuyện ch ă n g ối, với lại vợ tôi luôn ở nhà với mẹ chồng, cô ấy không thể làm gì có l ỗi với tôi. Chỉ có một lý do là vợ tôi bị người khác c ấ u c ắ n. Nhưng ai đã làm những việc kinh khủng này mà vợ tôi vẫn không hề lên tiếng phản kháng hay nói với tôi?
Tôi đau lòng hỏi vợ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao cô ấy không hề nói cho tôi biết? Vợ tôi mới từ tốn kể lại. Mẹ tôi ngày trước từng bị tai biến nên sức khỏe và tâm trí không còn được như trước. Bà thường quên tới quên lui, cũng không khống chế được cảm xúc giận dữ hay buồn b ã.
Vợ tôi là người tắm rửa, giúp bà ăn uống, chăm sóc cho mẹ tôi mỗi ngày. Nhưng mẹ tôi thường có thói quen cắn vào tay rồi cấu véo trên người vợ tôi. Nhưng vợ tôi không phản kháng lại, vì cô ấy cũng hiểu cho mẹ tôi b ệ nh tật.
Tôi nghe vợ kể rồi nhìn cơ thể đầy v ết thương của cô ấy mà yêu thương vợ vô cùng. Tôi đau lòng tới mức đỏ cả mắt. Cũng từ ngày đó, tôi nghĩ đến chuyện thuê người về chăm sóc cho mẹ tôi, hoặc là đưa mẹ tôi vào viện dưõng lão. Dù vợ tôi chưa từng than thở trách oán gì nhưng tôi không đành lòng để vợ tôi chịu đựng như thế. Nếu thuê nhân viên điều dưỡng về nhà chăm sóc, hoặc đưa mẹ tôi vào viện uy tín thì cả mẹ tôi và vợ tôi đều sống vui vẻ hơn.
Nhưng ngặt nỗi mẹ tôi không chịu ở với người lạ trong nhà. Nhưng nếu tôi đưa mẹ mình vào viện dưỡng lão thì cũng chẳng dễ dàng với họ hàng, sẽ bị họ nói là bất hiếu với mẹ. Giờ tôi phải làm sao đây?