L ặn l ội 600km đi từ sáng sớm đến nhà trai, nhưng đến nơi thông gia không nói gì đến cơm nước, tuyên bố một câu nghe xong tôi dắt con gái đi về luôn, tôi không k iêng n ể gì tự đặt cơm đến mời thông gia rồi nói th ẳng…

Tin Tức

Nhận được câu trả lời d ứt kh oát từ nhà trai, tôi nhanh chóng kéo tay vợ con ra về. Trước khi bước ra kh ỏi nhà hàng, tôi cũng không quên c ảnh c áo…

Sau nhiều năm v ất v ả làm l ụng đến lúc về hưu, vợ chồng tôi cũng chỉ mua được một ngôi nhà 40m2 ở thành phố, ngoài ra không có gì thêm. T ài s ản lớn nhất của chúng tôi chắc là 3 cô con gái đều xinh đẹp, ngoan ngoãn và được ăn học đ àng h o àng.

Các con giờ trưởng thành, có công ăn việc làm ổn định, vợ chồng tôi mừng lắm. Hai cô con gái lớn đã lập gia đình, nhà trai nhìn chung không g iàu có nhưng được cái n ề n ếp, t ốt b ụng. Vợ chồng tôi chỉ còn mỗi con gái út   gả n ốt đi nữa là xong.

Dù nhà tôi nghèo kh ó, hai vợ chồng vẫn luôn yêu thương và cưng chiều con gái út. Cũng có thể vì con là con bé nhất trong nhà và khi mới sinh, con hay ố m đa u, kh ó nuôi.

Hiện tại, 26 tuổi rồi, con vẫn trông nhỏ xinh như thế, đ am m ê vẽ vời nên theo ngành th iết kế. Từ nhỏ, con đã ố m y ếu nên ít khi phải động tay động chân vào việc nhà, hàng ngày chỉ biết lo học hành.

Là một người bố, tôi sẽ không bao giờ cho phép ai “động” vào con gái mình (Ảnh minh họa: KD).

Một năm nay, con có bạn trai. Sau nhiều lần gi ục gi ã, cuối cùng, con cũng đồng ý dẫn bạn trai về nhà ra mắt bố mẹ. Đó là đồng nghiệp trong công ty của con, đang gi ữ vị trí trưởng phòng nhưng khác phòng với con. Cậu ấy trông cao ráo, điển trai, nghe bảo là con nhà kh á gi ả.

Khi gặp mặt tiếp xúc, nhìn chung vợ chồng tôi kh á ưng ý bạn trai của con. Bên cạnh vẻ ngoài ưa nhìn, cậu ấy nói năng cũng t ừ tố n, nhẹ nhàng. Chỉ có điều, trông bạn trai của con đúng kiểu c ô ng t ử, có vẻ không biết làm việc gì trong nhà. Sau này nếu cưới nhau, không biết cậu ấy có thể trở thành tr ụ c ột, g ánh v ác mọi việc trong gia đình được không.

Với cả hai bên gia đình có vẻ không “môn đăng hộ đối”, tôi không rõ đằng nhà trai có ưng ý hay g ây khó dễ, phản đối con gái tôi về làm dâu hay không. Mấy lần hỏi con, con đều nói tôi đừng lo lắng quá. Thời buổi bây giờ hiện đại, các nhà nhìn chung đều văn minh, không quá xét nét chuyện gia cảnh, miễn là con ngo an ngo ãn, t ử t ế.

Thấy con nói vậy và hai đứa cũng tính đến chuyện kết hôn nên vợ chồng tôi cũng dần yên tâm. Ngày hai bên gia đình gặp mặt, cả nhà tôi đều diện đồ mới, n gắm tới ng ắm l ui bản thân trong gương. Dù không nói ra, ai cũng muốn trông mình chỉn chu, sang trọng để “x ứng” với bên nhà trai.

Lúc gặp gỡ tại nhà hàng, thái độ của bố mẹ đằng trai khá kh ách sá o, không tỏ rõ thái độ như nào. Tuy nhiên, khi bắt đ ầu bàn chi tiết đến chuyện cưới xin, không khí dần trở nên căng thẳng.

Dù là đằng gái, nhà tôi không có bất cứ yêu cầu gì về chuyện sính lễ hay tổ chức tiệc, miễn là hai con hạnh phúc, yêu thương nhau. Tuy nhiên, đằng trai lại khác. Họ mong muốn cả hai nhà ăn cỗ chung và phải tổ chức hôn lễ ở khách sạn 5 sao. Điều này nhà tôi không theo được vì không đủ điều kiện. Sau đám cưới “l ỗ” n ặ ng quá, chúng tôi thực sự không biết lấy t iền  đâ u b ù vào.

Bỏ qua một số chuyện hai bên chưa thể thống nhất được khác, mẹ chồng tương lai của con gái tôi thông báo, việc bếp núc trong nhà sau này sẽ “tr ao” cho con dâu đả m nh iệm. Con phải quán xuyến hết mọi việc, từ dậy sớm nấu nữa sáng cho các thành viên cho đến cuối tuần dọn dẹp sân vườn.

Tôi có nói khéo con gái tôi thân hình nhỏ nhắn, xưa nay chỉ biết học hành, không đảm đang, biết làm nhiều việc nhà nên mong bên thông gia từ từ chỉ bảo hoặc tạo điều kiện thuê người giúp việc. Tuy nhiên, bà thông gia có vẻ không đồng ý, thậm chí còn nói móc m ỉa chúng tôi không biết cách dạy con, nhà ngh èo mà như ti ểu th ư.

Đỉnh điểm, mẹ chồng tương lai của con gái tôi bày tỏ mong muốn sau khi cưới, con gái tôi phải sinh con ngay, thậm chí sinh liền 2-3 con. Gia đình họ có điều kiện và rất mong muốn có nhiều cháu. Nếu cần, con tôi có thể nghỉ ở nhà để tập trung cho việc sinh n ở.

Nghe đến đây, tôi không thể nhịn được nữa và cũng không muốn cư xử lịch sự nữa.

– Thế bên nhà anh chị đón con dâu về để làm người giúp việc hay “m áy đ ẻ”? Nếu gia đình chúng tôi không đồng ý thì sao?

– Thì không có cưới xin gì nữa.

Nhận được câu trả lời d ứt kh oát và coi thường từ bên nhà trai, là tr ụ c ột trong gia đình, tôi nhanh chóng kéo tay vợ con ra về. Không cần bên kia nói gì thêm, chính tôi mới là người từ ch ối trước hô n s ự này, tôi không thể chấp nhận gả con gái vào một gia đình như thế này được.

Giàu có mà làm gì? Họ không yêu thương, coi con gái mình như người thân thực sự. Ngay từ đầu, có vẻ họ đã coi thường xuất phát điểm của con gái mình và hành xử như việc đồng ý cho cưới con trai họ là một sự ban ơn.

Còn chàng con rể tương lai kia, suốt buổi gặp, bố mẹ cậu ta ăn nói như thế nhưng không một lần biết phản đối hay nói đỡ  cho người yêu mình, thế thì cũng v ứt đi. Con mình lấy cậu ta rồi lại khổ một đời.

Trước khi bước ra khỏi nhà hàng, tôi nói: “Với anh chị, con trai của anh chị là h oàng t ử, là v àng, là bạ c thì với chúng tôi, con gái của chúng tôi cũng là công chúa, là “c ành v àng lá ng ọc”. Tôi nuôi con gái lớn bằng ngần này không phải để cho người khác làm kh ổ co n. Tôi tuyên bố gia đình tôi từ chối làm thông gia với anh chị”.

Nguồn: https://dantri.com.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/ban-chuyen-cuoi-xin-thong-gia-noi-mot-cau-khien-toi-dat-con-gai-di-ve-luon-20240912155350433.htm