Chị chồng v a y 5 cây v àng lúc vàng đang 45, giờ tôi xây nhà muốn lấy lại thì vàng đu đỉnh 80, chị chồng nói câu khiến tôi c a y đ ắ ng đi về

Tin Tức

Vì chuyện 5 cây vàng, mối qu an h ệ giữa tôi và chị chồng không còn như cũ. Tôi mang tiếng là người h ẹp h òi, ích kỷ nhưng tôi thấy, chị chồng mới là kẻ v ô ơ n.

Bốn năm trước, chị chồng mua đất làm nhà nên hỏi v a y vàng của vợ chồng tôi.

Lúc ấy, tôi mới chân ướt chân ráo về nhà chồng. Tính cả của hồi môn lẫn 1 cây vàng được mẹ chồng tr ao, tôi có tổng cộng 5 cây vàng.

Mẹ chồng tôi thủ th ỉ: “Con về đây làm dâu, sẵn đất, sẵn nhà, sẵn nong, sẵn né. Chị con vất vả hơn, làm l ụng bao nhiêu năm giờ mới có t í v ố n xây nhà.

Mấy cây vàng cưới vợ chồng con chưa dùng đến thì cho chị vay. Con yên tâm, mẹ sẽ đứng ra làm chứng, lúc con cần là anh chị ấy phải thu xếp trả”.

Vì 5 cây vàng, tình cảm của tôi và nhà chồng s ứ t m ẻ. Ảnh AI

Là dâu mới, tôi không n ỡ t ừ ch ối. Thế nhưng, tôi không muốn m ập m ờ về thời điểm vay trả nên ấn định luôn, sau 5 năm tôi sẽ lấy lại số vàng đó. Riêng l ãi s uất, tôi không tính.

Chẳng may, cuộc sống làm dâu của tôi “cơm không l ành, c anh không n gọt”. Tôi b àn b ạc với chồng xây nhà ra riêng trên mảnh đất mà bố mẹ đ ẻ tôi cho từ lúc chưa cưới.

Tôi bàn với chồng đòi 5 cây vàng chị chồng v a y năm nào, cộng với số t i ề n tích cóp được mấy năm qua, cũng đủ để xây căn nhà nho nhỏ.

Chồng tôi nghe thế thì nói: “Mình hứa cho anh chị vay 5 năm, giờ mới được 4 năm, đòi thế nào được”.

Tôi b ự c d ọc: “Lúc anh chị kh ó kh ăn nhất mình đã giúp, giờ mình khó khăn thì anh chị cũng phải hiểu chứ. 5 năm với 4 năm là đâu”.

Chồng tôi vẫn c ãi: “Nói thì thế nhưng vẫn là mình không gi ữ lời hứa. Chưa kể, giờ giá vàng cao thế này, bảo đ òi là đ òi được chắc”.

Không thống nhất được với chồng, tôi một mình sang nhà chị chồng th ưa chuyện. Tôi tí nh, không đ òi được cả 5 cây thì chí í t cũng ph ải đòi được 3 cây v àng. Dẫu sao những năm qua, vợ chồng chị ấy cũng làm ă n kh ấm kh á.

Chị chồng nghe đến chuyện đòi vàng thì gi ãy n ảy: “Vợ chồng cậu mợ nghĩ thế nào mà đi đ òi chị 5 cây vàng lúc này? Vàng đang đu đỉnh đấy biết không?”.

Lạ thật! Chẳng lẽ chị ấy nghĩ, n ợ thêm một năm nữa thì giá vàng sẽ x uống ch ăng?

Tôi nhất định đòi l ại mấy cây vàng vì chỉ có năm nay vợ chồng tôi mới được tuổi làm nhà, nếu không sẽ phải đợi vài năm nữa. Với cuộc sống ng ột ng ạt hiện tại, tôi chỉ muốn thoát ra ngay.

Thấy tôi khăng khăng, chị chồng nói: “Cậu mợ đã thất hứa thì tôi đề xuất thế này. Quy 5 cây vàng ra t i ề n theo giá của thời điểm v a y, xem như trước kia chị v a y ti ề n chứ kh ông v ay vàng, sau đó tr ả l ãi 4 năm theo  LÃI  suất ngân hàng. Như vậy, cậu mợ không th iệt mà  tôi cũng không phải ấ m ứ c”.

Tôi đi ế ng người trước đ ề ngh ị vô lý của chị chồng. Vay gì tr ả n ấ y là nguyên tắc bất di bất d ịch ở đời, làm gì có chuyện đi ngược lại đạo lý như thế. Ngay cả khi tôi đ òi v à ng trước thời hạn, chị chồng cũng không được phép đề xuất như vậy.

 

Vì 5 cây v à ng mà tôi và chị chồng c ã i nh au đ ổ l ửa. Chồng và bố mẹ chồng tôi biết chuyện thì sự việc càng ph ức t ạp hơn. Mẹ chồng bảo tôi sống không biết điều, hẹp hòi, ích kỷ.

Sự việc kh ép lại khi chồng chị ấy sang nhà xin khất, đến cuối năm sẽ cố gắng trả tôi trước 3 cây vàng. 2 cây còn lại, vợ chồng h ọ thu xếp trả trong năm sau.

Dẫu vậy, tôi và chị chồng cũng chẳng thể nhìn mặt nhau. Mẹ chồng tôi thì tối ngày mỉa mai, tôi cho người nhà v ay v àng với  lãi suất cắ t c ổ. Kỳ thực, tôi có lấy một  đồng l ãi nào đâu.

Tôi chỉ lấy lại đúng 5 cây và ng tôi t ừng cho v a y, chẳng lẽ cũng là sai hay sao?